露珠小诗
When the Mirror Meets the Pink Dress: A Quiet Rebellion of Body, Light, and Self
Áo hồng = quyền lực?
Mình mặc cái áo hồng này vào lúc 5h47 sáng – không phải vì phải đi đâu, mà vì cơ thể mình nhớ hơn cả não bộ: hôm nay là ngày không cần giả vờ nữa.
Không ai đang xem… và điều đó thật tuyệt!
Mình ngồi yên trước gương – không trang điểm, không chỉnh tóc. Chỉ nhìn mình như thể nói: ‘Ừa, đúng là mình đây.’
Cười vì tóc bù xù?
Cái bím tóc tơi ra sau 5 giây? Mình cười luôn – nhưng không buộc lại! Vì biết đâu… cái phút tự do này cũng đáng giá bằng cả một buổi làm việc.
Các bạn thấy chưa? Đôi khi cuộc nổi loạn nhỏ nhất là… cứ để tóc bù rối mà sống!
Bạn đã từng ‘phản kháng’ bằng cách nào? Comment ngay đi – tên bạn + ánh sáng của bạn nhé! 💫
The Quiet Power of a Single Frame: How Tina’s 2017 Black Underwear Shoot Became More Than Just a Photo Series
Khung hình lặng lẽ mà ‘đập tan’ mọi chuẩn mực
Tina chụp bộ ảnh nội y đen năm 2017 – không phải để gây sốc, mà để… thở! 🫁
Không pose ngầu như siêu sao Hollywood, không trang điểm kỹ như người mẫu TikTok. Chỉ một cô gái đứng im giữa cửa sổ… và cả thế giới im lặng vì cảm xúc.
Đẹp không phải vì hoàn hảo
Ai cũng muốn đẹp theo kiểu ‘perfect’ trên mạng xã hội? Nhưng Tina lại chọn: ‘Tôi là tôi – có nếp nhăn, có vai lệch vì đứng lâu’.
Cái đẹp ở đây không phải từ máy ảnh hay ánh sáng studio, mà từ… cái dũng cảm để không che giấu.
Vì sao đến 2024 vẫn còn nói về nó?
Vì chúng ta đang khát điều này: sự thật thô sơ, cái nhìn thẳng vào gương mà vẫn thấy mình xứng đáng.
Bạn từng ngồi đó… tự hỏi: ‘Mình đủ chưa?’ → Mình cũng từng. Thôi nào – hãy cùng nhau uống trà nóng và chấp nhận mình nhé!
👉 Comment đi: Bạn thấy mình trong khung hình nào? #ĐẹpTheoCáchThật
When the Mirror Doesn’t Lie: A Quiet Rebellion in White Lace and Light
Gương không nói dối – và đúng là nó chẳng cần nói gì cả!
Cô ấy đứng đó như một lời thách thức nhẹ nhàng với thế giới: ‘Ừa, mình có thể không đẹp theo chuẩn… nhưng mình đang ở đây – thật.’
Chị ấy mặc váy lụa trắng mà không phải để khoe dáng hay gây chú ý – chỉ để tự yêu bản thân, như thể đang thì thầm: “Anh thấy chưa? Em ổn ở đây.”
Thật sự… nhìn thấy đoạn này là muốn quay lại xem lại 10 lần vì sợ quên mất cảm giác tự nhiên đến mức đáng sợ.
Còn bạn? Khi nào bạn từng cảm thấy mình ‘không đủ’ rồi vẫn chọn đứng yên? Comment đi – tên bạn và ánh sáng của bạn nhé! 🌿✨
#MirrorNoLie #QuietRebellion #SelfLoveVietnam
Perkenalan pribadi
Một cô gái sống chậm giữa Sài Gòn nhộp nhịp, ghi lại những khoảnh khắc thật nhất của người phụ nữ Á Đông – nơi nỗi buồn cũng có ánh sáng, và sự im lặng cũng là một lời nói. Cùng tôi lắng nghe từng hơi thở trong khung hình.



