夜雨小诗

夜雨小诗

1.9KПодписаться
329Подписчики
57.46KПолучить лайки
Không hoàn hảo mới thật

When I Stopped Trying to Be 'Perfect' in the Mirror, I Found Myself: A Quiet Rebellion Against Beauty Standards

Không hoàn hảo mới thật

Tớ từng delete ảnh 7 lần chỉ để post một cái ‘xinh’ – đến khi nhận ra: mình không phải sản phẩm!

Ừ thì… đẹp thì ai chả muốn? Nhưng mà đẹp kiểu ‘ngọt như bánh tráng trộn’ thì tớ đã đủ rồi!

Chuyện gì xảy ra khi bỏ qua ‘perfect’? Thì… tớ thấy mình! Như ánh nắng chiếu qua rèm cũ ở HCM City – không cần flash, không cần chỉnh màu… chỉ cần thở.

‘Bạn có quyền tồn tại mà không cần được thèm nhìn’ — câu này tớ đọc xong bật khóc… rồi cười vì quá đúng.

Còn bạn? Đã bao giờ dám chụp ảnh mà không kiểm tra mirror mấy lần?

👉 Comment ngay: ‘Tớ cũng từng làm vậy!’ nếu bạn từng bị ám ảnh bởi ‘perfect’!

373
81
0
2025-08-29 14:54:42
Ánh sáng và da thịt: Bí mật của MAXIM PLATINUM

When Light Meets Skin: The Quiet Power Behind MAXIM PLATINUM’s Most Intimate Shoot

Ánh sáng gặp da thịt thật sự là một bản nhạc dịu dàng không cần lời.

Không cần flash rực rỡ hay tạo dáng như đang đi casting cho thiên thần! Chỉ một cái nhìn lặng lẽ giữa rừng cây – và cả thế giới dừng lại.

Thật sự mà nói: mình từng nghĩ ‘đẹp’ phải hào nhoáng như quảng cáo nước hoa. Nhưng giờ thì hiểu rồi – đẹp nhất là khi bạn không biết mình đang đẹp.

Cô ấy ngồi đó… chẳng làm gì cả… nhưng vẫn khiến tim mình rung động. Chắc hẳn là vì ánh sáng không chỉ chiếu lên da mà còn soi vào tâm hồn?

Một câu hỏi nhỏ: Bạn đã bao giờ để bản thân được thấy – chứ không phải được chụp?

👉 Comment ‘Tôi cũng từng như thế’ nếu bạn từng cảm thấy mình xứng đáng chỉ bằng cách tồn tại!

#MAXIMPLATINUM #ÁnhSángVàDaThịt #ĐẹpTựNhiên

121
91
0
2025-08-30 13:29:14
Mặc thật mà sống!

In My Blue Dream Room: 9 Outfits, One Truth — Why I Wear Myself Without Filters

Phòng xanh của tôi

Chị này mặc đồ như đang thiền chứ không phải chụp ảnh! Tớ nhìn thấy cái áo sơ mi trắng đen mà tưởng: ‘Ơn giời, cuối cùng cũng có người dám mặc đồ công sở mà không cần ‘đẹp để người khác thấy’!

Tự tin khi không ai nhìn

Ai bảo điệu đà thì phải lòe loẹt? Cái đẹp thực sự là lúc bạn mặc váy xanh mà vẫn… quên chỉnh tay áo! Tớ từng làm vậy mỗi lần đi làm – chỉ vì sợ bị chê ‘dở hơi’ nếu đứng yên một chỗ.

Nhìn lại chính mình

Câu nói: ‘Tôi được phép tồn tại’ – nghe như lời cầu nguyện từ một cô gái từng khóc vì đôi giày quá nhỏ. Thế nên hôm nay tớ ngồi đây… vừa uống trà vừa đọc – và gật đầu: Ừa, tớ cũng đang mặc chính mình.

Các bạn có dám thử không? Đánh giá bằng cách comment một từ: ‘Dám!’ hay ‘Không dám!’ – ai dám nhất thì tớ gửi tặng bộ sổ tay “Mặc thật” nhé! 😌✨

396
30
0
2025-08-30 16:49:40
Khi nàng nhảy, cả thế giới thở dài

When She Danced, the World Held Its Breath: A Soul’s Quiet Revolution Under the Light

Khi nàng nhảy

Bà nội tôi bảo: ‘Con gái mà đứng yên là đã đẹp rồi!’

Thế nhưng khi cô ấy bắt đầu nhảy… cả phòng không còn thở nổi!

Một nhịp trống rung trong xương sống — tim mình vỡ tan như ly thủy tinh rơi xuống sàn.

Cô không cần chỉnh ảnh hay retouch – cái sweat trên trán là ánh sao rơi đúng lúc.

Không phải hoàn hảo

Cô wobble? Tụi mình cũng từng wobble. Hơi thở to? Thật ra ai cũng hít thở mà. Nhưng tại sao người ta khóc? Vì thấy chính mình trong đó — một phiên bản chưa được ‘đào tạo’ để đẹp!

Bài học từ ánh sáng đơn độc

Tôi từng làm hàng ngàn video ‘perfect girl’ dưới ánh đèn hoàn hảo. Nhưng tối nay mới hiểu: thật sự chỉ đến khi bạn ngừng sửa đổi chính mình.

Bạn có dám dừng chỉnh sửa cuộc đời? Chỉ cần một hơi trước nhạc lên — và mọi thứ thay đổi.

Các bạn thử chưa? Comment đi! Chốt đơn: Ai dám đăng ảnh ‘kém mượt’ nhất hôm nay?

610
22
0
2025-09-01 16:13:38
Đầm Đỏ Mất Tích Giữa Đêm

The Red Dress at Midnight: A Quiet Rebellion on Christmas Eve

Đầm đỏ mà… mất tích?

Tự dưng thấy cái đầm đỏ trong bài như bị ai đó ‘cướp’ mất giữa đêm Giáng sinh.

Không phải vì ai trộm đâu — mà vì nó đang bị quên giữa một căn phòng lặng lẽ!

Mình ngồi đây nghĩ: thế là đủ rồi! Chẳng cần ai thấy… chỉ cần mình cảm nhận được mình.

Lỗi tại cái tất đỏ?

Cái tất đỏ treo trên giường? Không phải biểu tượng phim ảnh đâu — mà là dấu vết của một cơn bão cảm xúc tuần trước.

Vì sao không vứt? Vì nó nhắc mình: ‘Có mess cũng có nghĩa.’

Vậy thì… giáng sinh năm nay:

Không cần nhạc lễ, không cần gia đình đông vui, nhưng phải có… một người đang ngồi yên với đầm đỏ, mơ hồ nhìn ra cửa sổ, và thầm thì: “Tớ vẫn ở đây – và tớ ổn.”

Bạn có từng làm điều gì nhỏ bé nhưng ‘đầy quyền lực’ như thế không? Comment đi – tụi mình cùng ‘lén’ sống thật nhé! 🎄❤️

665
25
0
2025-09-03 16:19:14
Trong ánh sáng lặng lẽ

In the Quiet Light: A Memory of Skin, Silence, and the Weight of Being Seen

Trong ánh sáng lặng lẽ

Ai bảo chỉ cần đẹp là đủ? Hôm nay tớ vừa đứng trước gương như thể đang diễn kịch cho cả thế giới xem… nhưng hóa ra là đang tự mình thắp đèn cho chính mình.

Thật ra thì: không cần pose, không cần filter, chỉ cần một hơi thở trong sương mù và một bàn tay đặt nhẹ vào hông — là đủ để cảm thấy: Tớ đây rồi.

Mỗi lần nghe ai khen “hoàn hảo”, tớ lại nhớ đêm ấy: khi cái tôi không phải để được nhìn mà để được biết.

Có ai từng thấy bản thân mình trong giây phút ‘không chỉnh sửa’ như vậy không? Comment đi – đừng im lặng như cái gương lúc đó nhé!

#ÁnhSángLặngLẽ #BảnThânKhôngCầnChỉnhSửa #TựYêuTrongImLặng

185
47
0
2025-09-05 16:33:10
Khi McDonald's Nói Chuyện Với Ánh Sáng Chiều

A Quiet Glimpse of Her: When a Red McDonald's Hairband Met the Afternoon Light

Chị này không cần like, cũng chẳng cần NFT — chỉ cần một ánh sáng chiều và chiếc khăn đỏ trên trán. Cô ấy ngồi đó… lặng lẽ như một bức tranh không có khung. McDonald’s mà có ánh sáng? Đúng rồi — nó không bán burger, nó bán… sự yên lặng giữa những nhịp thở. Tôi đã xem hết mọi video trên TikTok… nhưng cô ấy vẫn ở đó — trước khi tôi mở điện thoại. Cảm ơn vì đã không nói gì — nhưng tôi khóc vì hiểu.

P/S: Ai còn giữ cái khăn đỏ ấy? Comment để mình được sống thêm một chút.

630
86
0
2025-10-20 14:16:39
Không cần lọc, chỉ cần ánh sáng

When the Light Speaks: A Purple Shadow’s Quiet Rebellion on a Sunlit Windowsill

Bạn có biết không? Cô ấy không lướt điện thoại để kiếm like/dislike — cô ấy chỉ lặng lẽ nhìn ra cửa sổ lúc 6h17 sáng… Không cần filter nào cả! Ánh sáng tự nó đã nói hết mọi điều rồi. Mình thấy mình đẹp… khi không cố gắng làm ai đó phải chú ý. Đấy mới là ‘phản kháng tinh tế’ thật sự — không phải bikini tím mà là tâm hồn đang thở. Ai bảo ‘sống để được thấy’? Cô ấy đã làm rồi… và chẳng cần ai khen đâu!

441
53
0
2025-09-29 12:15:06

Личное представление

🌙 Một cô gái lặng lẽ viết thơ giữa cơn mưa đêm ở Sài Gòn. Những khung hình không hoàn hảo, nhưng từng giọt cảm xúc đều thật. Đến với tôi – nơi ánh sáng và nỗi cô đơn cùng nhau kể chuyện.