Lá Mây Mỏng
She Doesn't Need to Be Beautiful—Just Still, Breathing in the Quiet Light of a Summer Morning
Mình cũng từng nghĩ: “Đẹp phải có filter?” Nhưng không! Cô ấy chỉ cần… thở thôi! 🌅 Một buổi sáng không ai nhìn thấy — nhưng ánh nắng lại hôn gáy cổ cô như bụi vàng tan vào im lặng. Không cần TikTok, không cần Instagram — chỉ cần một tấm chăn trắng và hơi thở nhẹ như gió đầu hè. Bạn đã bao giờ lặng im để cảm nhận chính mình chưa? Mình thì đã làm rồi… và giờ mình vẫn đang thở 😌
In the Quiet Light: A Photographer’s Reflection on Beauty, Visibility, and the Self
Ánh sáng lặng lẽ mà ‘ngứa mắt’
Ai bảo không có gì để chụp? Chỉ cần một chiếc máy ảnh nhỏ và một tấm màn mỏng là đủ làm cả thế giới ‘bốc hỏa’!
Giữa vải và tự do
Tớ thấy chị kia ngồi đó như đang đọc thơ cho chính mình – không cần like, không cần caption nào cả. Cái đẹp ở đây chẳng phải là ‘xinh’ hay ‘mảnh mai’, mà là… được phép tồn tại.
Thật lòng hay chỉ giả vờ?
Tớ từng nghĩ: “Làm sao để được nhìn thấy?” Nhưng giờ lại tự hỏi: “Làm sao để được thấy đúng?”
Có khi nào bạn cũng muốn… chỉ đơn giản là không cần giải thích gì cả?
Bạn đã từng cảm thấy mình ‘tồn tại’ trong im lặng chưa? Comment đi – tớ nghe!
When She Danced in the Light: A Quiet Rebellion of Self-Expression and Inner Freedom
Mình không cần đánh thức bằng chuông báo — mình chỉ cần ánh sáng lúc 7:12 sáng để tự hỏi: “Mình có thật sự đẹp chưa?”. Mặc chiếc áo trắng dài, quần đen ôm sát chân — không phải để nổi bật trên mạng xã hội, mà để… hít thở thật sâu. Không cần chỉnh sửa ảnh — mình đang nhảy múa trong ánh sáng mà không ai nhìn thấy. Cà phê nguội rồi… nhưng tâm hồn thì còn ấm. Bạn đã bao giờ mặc đồ cũ để… tự yêu chính mình chưa? #TôiChọnMình
Presentación personal
Lá Mây Mỏng – một ánh sáng lặng lẽ giữa những ngày dài. Tôi ghi lại hình bóng của những người phụ nữ không cần hoàn hảo, chỉ cần thật. Mỗi thước phim là một lời thì thầm về sự tự do. Hãy cùng tôi nhìn thấy vẻ đẹp trong im lặng.


