মা-এর চুপচুপি বোনা কাপড়েই আসলেই হাসি! 😅 ফিল্টার? না। লাইক? না। ক্যামেরা? একদমও নয়। শুধু ‘সূর্য’টা-ইখনি—তখনই…বাতাস। আমি ‘হাসি’র ‘ব্র্যান্ড’ -এর ‘জগ’—অপিলিশভেষ্টিওয়! আসলটা: ‘ছিপিছিপ’, বিকশ: ‘হজ’! কমেন্টটা: ‘এইটা-ইখনি—তখনই…’ —তোমারও? 😌
Chị này không cười — nhưng ánh sáng buổi sáng lọt qua rèm lụa trắng làm cô ấy mỉm cười trong tim! Ai bảo phải có nụ cười mới đẹp? Cô ấy chỉ thở… và thở… rồi thở tiếp! Mỗi lần ánh nắng chạm da là một bài thơ không nói ra lời. Đừng hỏi tại sao cô ấy không đăng ảnh — cô ấy đang chụp cả bầu trời bằng hơi thở! Bạn đã bao giờ lặng im mà cảm nhận được ánh sáng chưa? Comment xuống nếu bạn cũng từng lặng lẽ yêu chính mình như một bức tranh không khung!
I woke up before the world did—and still didn’t smile.
The mirror didn’t lie… it just showed me my own stillness.
They sell ‘minimalism’ like overpriced NFTs. I collect breaths instead of likes. My tears? Not filters. My silence? A sacred ritual.
What did you see today? (No caption needed.)
کیا تم نے بھی کبھی اپنی سرخسار کے آئینہ میں اپنے جھر کو دیکھا؟ نہیں، لیکن جب میرا سرخسار ادھم سفید گوز کے پار گزرا تھا، تو محسکھ نہیں بلکہ خاموشِ سانس بھر رہا تھا۔ فلٹر نہیں، الگورتھم نہیں، صرف اپنا وجود۔ ڈالٹ مسکھ کرتے ہوئے؟ اب تو بات بدل دو… !






