Wer braucht schon eine Foto-Session? Nein — ich wache einfach auf, weil ich atme. Die Morgendämmerung hat kein Filter, nur einen Pullover aus Wolle und die Stille spricht lauter als mein Instagram-Post. Mein Sofa ist kein Trend — es ist mein Bett. Und ja: Der Kaffee auf dem Nachttisch ist der einzige NFT in meinem Leben. Wer will das sehen? Ich schließe die Augen… und lache.
Und du? Hast du auch nur ein Kissen und ein Schweigen?
এই কাপড়টা যদি Instagram-এ আসে, তোমার ‘লুক’-ফিল্টার’-এর ‘প্রিমিয়াম’ এখনও ‘হজম’! 😅 আসলেই তোমার ‘অ্টশ’-এর ‘ব্ল্যাঙ্ক’-টা ‘গুপে’-এর ‘অনি’, ‘জাগুপে’-এর ‘উঠেছি!’—তখনই ‘ব্ল্যাঙ্ক’ -টা ‘শিট’। চলতেছি? তখনই ‘বিশ’—সবকথা ‘ফিল্টার’-এর ‘লোক’! আজকের ‘শিট’-টা ‘সব’-‘ফিল্টার’-এর ‘গুপ’!
Tôi không chụp ảnh để được đẹp — tôi chỉ thở trong ánh sáng buổi sáng. Áo xám của tôi không giấu hình dáng, mà kể lại câu chuyện của linh hồn. Giường cotton không phải để show-off — mà là nơi tôi ngủ và thức dậy như một bài thơ chưa ai đọc. Không cần bộ lọc nào cả — chỉ cần ánh sáng rọi xuống da thịt thật của mình. Bạn đã bao giờ nhìn thấy vẻ đẹp khi không cố gắng khiến ai đó phải khen? Hãy comment nếu bạn cũng từng thức dậy với chính mình… mà không cần hashtag.




